vietnamese Tiếng Việt english English Giới Thiệu
Hôm nay:
Tin mới đăng:

( Dâng ngoại lần giỗ thứ 8 của Người )

Bẩy, tám, chín mươi ngoại vẫn một mình lọ mọ
Thổi niêu cơm, tro và gạo trộn cùng
Mỗi lần nhìn con nước mắt lưng tròng
Con đi đi, ngoại không ở với cháu.
Nhà có đông người đâu, mẹ một con, bà có 3 cháu
Mẹ con đã “ đi” trước bà để lũ cháu cút côi
90 tuổi người vẫn lẻ bóng đơn côi
Cháu “ lừa “ mãi bà mới ra Hà nội
3 năm trời gần bà nhưng cháu càng xót xa tủi hận
Tuổi hạc cao, bà lẫn cẫn mất rồi
Còn đâu những ngày nắng hạ mưa Đông
Bà đọc Kiều, hát dân ca và kể về đời mình cho cháu
Cháu lớn lên vịn câu hát làm Người.
Nhìn cháu trưởng thành thấy mắt bà vui
Người chắt chiu từng xu, góp gom cho cháu
Bởi bố mẹ cháu nghèo nên vai Người nặng gánh
80 tuổi trời vẫn đầu chợ cuối sông.
Ra với cháu, bà còn nhớ không
Vẫn thèm thuốc lào, hương vị của quê hương Vĩnh Bảo
Ngày này cách đây đúng 8 năm
Ngoại đi mãi mà không bao giờ về nữa
Cháu đã mất mẹ rồi
Lại cút côi cả ngoại
Ngoài 30 tuổi đầu đã biết nghĩ gì đâu.
8 năm qua, mưa nắng dãi dầu
Mỗi lần về quê con không dám thăm mái nhà xưa Ngoại ạ
Vật đấy người đâu đắng đót đến không cùng.
Hãy yên lòng, thưa ngoại, ngoại ơi
Cháu đang sống theo nếp xưa ngoại dậy
Dù cuộc đời bể- dâu, ngang- trái
Vẫn giữ lòng mình, không hổ thẹn với người xưa.

Mai Văn Lạng

Thơ,Văn Học Nghệ Thuật